- Ngứa ngáy trong người, nổi hứng rì viu cho anh em bài sương sương, không chết cũng đến bị thương
-Nhiều ngày mưa khó chịu, hiếm hoi le lói được ngày nắng, cảm giác mát mẻ dễ chịu bên ngoài bỗng làm vực dậy cảm giác khó chịu bên trong, nhá dế cho bên massage ozawa xem có bé nào mới không, sau một hồi nhiệt tình tư vấn, nghe ngóng xong xuôi, hóng được có bé 36 mới vào, khá đậm đà, nhẹ nhàng lắm. tự dưng thấy chuẩn gu, ngứa ngáy trong người, phi vội con xe đến góc đường quen thuộc, bỗng thấy có cậu bảo vệ mới lạ lạ
- Vẫn phong cách tận tình chuyên nghiệp, chú bảo vệ dựng xe đá chống thoăn thoắt đưa con xế vào khoảng trống, dõng dạc: "mời anh vào trong chọn dịch vụ", bước chân vào trong giật mình, lo lắng, toàn bộ khác lạ, một màu tông nền vàng sang trọng lạ mắt, lớ ngớ đi vào, gặp bé lễ tân dễ thương quen thuộc, lễ phép chào. "ây, em gái à, nhìn xung quanh sang trọng ghê ta. Giọng cô bé ngọt ngào: dạ anh, cảm ơn anh ạ
- xong xuôi chọn vé, được biết bé làm ca 18h, ngồi dùng ly tra miếng gừng trong phút chờ đợi, cu nhóc phục vụ đưa lên phòng, phòng ốc cũng mới mới lạ lạ, nói chung là "đẹp"
- nằm được một lát thì cốc cốc cốc, nhỏ nhẹ một giọng nói vang lên: "em chào anh" ngoái đầu nhìn lại. bất ngờ, trước mắt là một cô bé xinh đẹp, phải nói là "nghiêng thùng đổ nước", cười nhẹ để lộ răng khểnh, bước đi với dáng vóc thon gọn nhẹ nhàng, tua nhanh luôn qua mấy công đoạn rườm ra, nằm lên giường, cho bé đấm bóp
- đấm bóp được một lát thì ngứa ngáy hết chịu nổi, quàng tay ôm bé lại, bé giật mình nũng nịu: "anh này kì quá à", thật các bác ạ, dễ thương hết phần thiên hạ
- khó chịu quá nên hôn bé một cái: "tại em mà ở dưới này khó chịu quá rồi này", bé đẩy tôi ra, cười để lộ răng khểnh: "bệnh này em biết cách trị á, để em giúp anh nha", từ đây mọi thứ mới thật sự lộ diện, bỏ qua vỏ bọc ngây thơ dễ thương, trước mắt em là một kỉ thuật điêu luyện, cảm giác sướng đến tận cùng, hàng họ của em nói ra ngại lắm, nhưng nói đến đây thì không thể nào không diễn ta, cảm giác như bé đang muốn rút luôn cây súng của em đi, làm riêng cho bé vậy, nhẹ nhàng lướt qua mọi ngóc ngách, kéo theo cảm giác vô cùng thoải mái đến tột cùng cảm xúc. nhưng rồi, cái gì đến rồi cũng đến, bỏ lại em cảm giác chỉ muốn nằm im lìm hưởng thụ,
- xong xuôi bé dìu em đi tắm, nằm ngã lưng sau khoái cảm vừa qua, bé nhẹ nhàng: "để em đấm bóp lại cho anh nha", giờ đây chỉ biết nằm im tưởng rằng cô bé mỏng manh kia, đấm bóp sẽ chán lắm, nhưng không các bác ạ, đấm tới đâu cảm nhận đến đó, nhẹ nhàng nhưng đủ lực, rất thoải mái,
- thoải mái đến mức quên luôn cả giờ giấc thực sự thời gian của vé thái quá ngắn để đủ trải nghiệm bên bé
-Nhiều ngày mưa khó chịu, hiếm hoi le lói được ngày nắng, cảm giác mát mẻ dễ chịu bên ngoài bỗng làm vực dậy cảm giác khó chịu bên trong, nhá dế cho bên massage ozawa xem có bé nào mới không, sau một hồi nhiệt tình tư vấn, nghe ngóng xong xuôi, hóng được có bé 36 mới vào, khá đậm đà, nhẹ nhàng lắm. tự dưng thấy chuẩn gu, ngứa ngáy trong người, phi vội con xe đến góc đường quen thuộc, bỗng thấy có cậu bảo vệ mới lạ lạ
- Vẫn phong cách tận tình chuyên nghiệp, chú bảo vệ dựng xe đá chống thoăn thoắt đưa con xế vào khoảng trống, dõng dạc: "mời anh vào trong chọn dịch vụ", bước chân vào trong giật mình, lo lắng, toàn bộ khác lạ, một màu tông nền vàng sang trọng lạ mắt, lớ ngớ đi vào, gặp bé lễ tân dễ thương quen thuộc, lễ phép chào. "ây, em gái à, nhìn xung quanh sang trọng ghê ta. Giọng cô bé ngọt ngào: dạ anh, cảm ơn anh ạ
- xong xuôi chọn vé, được biết bé làm ca 18h, ngồi dùng ly tra miếng gừng trong phút chờ đợi, cu nhóc phục vụ đưa lên phòng, phòng ốc cũng mới mới lạ lạ, nói chung là "đẹp"
- nằm được một lát thì cốc cốc cốc, nhỏ nhẹ một giọng nói vang lên: "em chào anh" ngoái đầu nhìn lại. bất ngờ, trước mắt là một cô bé xinh đẹp, phải nói là "nghiêng thùng đổ nước", cười nhẹ để lộ răng khểnh, bước đi với dáng vóc thon gọn nhẹ nhàng, tua nhanh luôn qua mấy công đoạn rườm ra, nằm lên giường, cho bé đấm bóp
- đấm bóp được một lát thì ngứa ngáy hết chịu nổi, quàng tay ôm bé lại, bé giật mình nũng nịu: "anh này kì quá à", thật các bác ạ, dễ thương hết phần thiên hạ
- khó chịu quá nên hôn bé một cái: "tại em mà ở dưới này khó chịu quá rồi này", bé đẩy tôi ra, cười để lộ răng khểnh: "bệnh này em biết cách trị á, để em giúp anh nha", từ đây mọi thứ mới thật sự lộ diện, bỏ qua vỏ bọc ngây thơ dễ thương, trước mắt em là một kỉ thuật điêu luyện, cảm giác sướng đến tận cùng, hàng họ của em nói ra ngại lắm, nhưng nói đến đây thì không thể nào không diễn ta, cảm giác như bé đang muốn rút luôn cây súng của em đi, làm riêng cho bé vậy, nhẹ nhàng lướt qua mọi ngóc ngách, kéo theo cảm giác vô cùng thoải mái đến tột cùng cảm xúc. nhưng rồi, cái gì đến rồi cũng đến, bỏ lại em cảm giác chỉ muốn nằm im lìm hưởng thụ,
- xong xuôi bé dìu em đi tắm, nằm ngã lưng sau khoái cảm vừa qua, bé nhẹ nhàng: "để em đấm bóp lại cho anh nha", giờ đây chỉ biết nằm im tưởng rằng cô bé mỏng manh kia, đấm bóp sẽ chán lắm, nhưng không các bác ạ, đấm tới đâu cảm nhận đến đó, nhẹ nhàng nhưng đủ lực, rất thoải mái,
- thoải mái đến mức quên luôn cả giờ giấc thực sự thời gian của vé thái quá ngắn để đủ trải nghiệm bên bé