Chiều mưa se lạnh, trời vừa đủ âm u để lòng người rạo rực. Lúc đó, tôi chỉ nghĩ đơn giản là tìm chỗ xả stress, thế là được anh bạn thân giới thiệu qua Spa bên Quang Trung, nghe nói “đã vào là chẳng muốn ra”. Nghe vậy, sao mà cưỡng lại được. Cơ sở nằm ngay khu mercedes, bước vào là hương tinh dầu lan tỏa khắp nơi, tiếng nhạc du dương khiến tâm trí như lạc vào không gian khác. Quầy lễ tân lịch sự, nói chuyện nhỏ nhẹ, đưa ly trà gừng ấm và nụ cười ngọt hơn cả đường cát. Tôi vừa ngồi chưa kịp hết ly thì được dẫn lên phòng riêng – ánh sáng mờ ảo, ga giường trắng tinh, mùi thơm dễ chịu. Và rồi, bé Di bước vào – dáng người mảnh mai, ánh mắt như biết nói, nụ cười khẽ cong nơi khóe môi khiến tim tôi lỡ một nhịp. Cảm giác đầu tiên khi em chạm tay vào vai tôi – lạnh mà nóng, nhẹ mà sâu. Bàn tay em lướt nhịp nhàng, không vội, không hấp tấp, nhưng đủ khiến tôi tê dại toàn thân.
Càng lúc càng cuốn, hơi thở hòa vào nhau, nhịp tim lẫn trong tiếng nhạc. Tất cả chỉ còn lại sự thả lỏng tuyệt đối – đúng nghĩa “một ngày được làm vua”.
Rời Spa Quý Ông, đầu óc tôi nhẹ như gió, cơ thể tan chảy trong hương tinh dầu còn vương trên da. Một buổi chiều mưa, một cuộc hẹn tình cờ – và một trải nghiệm khiến tôi chắc chắn phải quay lại.
Càng lúc càng cuốn, hơi thở hòa vào nhau, nhịp tim lẫn trong tiếng nhạc. Tất cả chỉ còn lại sự thả lỏng tuyệt đối – đúng nghĩa “một ngày được làm vua”.
Rời Spa Quý Ông, đầu óc tôi nhẹ như gió, cơ thể tan chảy trong hương tinh dầu còn vương trên da. Một buổi chiều mưa, một cuộc hẹn tình cờ – và một trải nghiệm khiến tôi chắc chắn phải quay lại.