Tôi đã nghĩ mình biết hết những góc khuất ở Gò Vấp, cho đến một đêm mưa phùn, bước chân đưa đẩy tôi vào "Luxury Gò Vấp". Không gian như một cung điện ngầm – ánh đèn mờ ảo, hương trầm thoang thoảng, mọi thứ chuẩn chỉnh đến từng milimet. Nhưng thứ khiến tim tôi đập loạn nhịp không phải là không gian ấy, mà là lời đồn về nàng số 11 – một huyền thoại mà giờ đây tôi mới được chạm mặt.
Cô ấy bước vào phòng xông hơi trong bộ áo tím mỏng manh. Dáng đi uyển chuyển, khẽ khàng sửa lại chiếc khăn, vô tình để lộ đường cong căng tròn đầy mê hoặc. Tôi gần như nín thở. Giọng nàng ngọt như mía lùi, thỏ thẻ: "Em xin phép lau người cho anh nhé?" – một câu hỏi không cần lời đáp.
Cô ấy chủ động nhưng vẫn giữ một khoảng cách đầy tinh tế. Khi tôi kéo nàng ngồi xuống, cả người nàng như tan vào tôi. Ánh mắt nàng nửa như mời gọi, nửa như thách thức, khiến máu trong người tôi sôi lên. Tôi dẫn nàng vào phòng tắm. Dưới làn nước ấm, cơ thể nàng như bức tượng đồng mềm mại. Mỗi lần nàng ưỡn người, từng đường nét lại càng trở nên khiêu khích. Tôi không thể kìm lòng, ôm nàng từ phía sau.
Những nụ hôn nồng nàn, những vết cắn nhẹ bên tai, tiếng rên nũng nịu… tất cả như một bản giao hưởng của sự thèm khát. Làn da tôi nổi gai ốc, hơi thở trở nên gấp gáp. Cảm giác mơn trớn điêu luyện của nàng khiến tôi như tan chảy. Lần đầu buông xuôi, nàng không chịu buông tha, mà tiếp tục mơn trớn với sự khéo léo hiếm có.
Sau đó, chúng tôi nằm lại, đan tay vào nhau. Khoảnh khắc ấy yên bình đến lạ. Nhưng rồi ánh mắt nàng lại lóe lên – một tia lửa nhỏ khiến ngọn lửa trong tôi bùng cháy lần nữa. "Của anh… em muốn măm măm lắm rồi," nàng thì thầm.
Lần này, mọi thứ càng thăng hoa. Từng chuyển động, từng cử chỉ đều được dẫn dắt bởi sự hòa quyện tuyệt đích. Khi tôi chiêm ngưỡng "bé mèo" múp míp, căng tròn của nàng, cơ thể nàng run lên vì khoái cảm. Chúng tôi đắm chìm trong điệu valse của sự sung sướng, để mọi căng thẳng tan biến.
Khi bước ra, tâm trí tôi nhẹ bẫng, chỉ còn đọng lại mùi hương nồng nàn và cảm giác vương vấn khó tả. Tôi biết mình sẽ trở lại – không chỉ để xua tan mệt mỏi, mà còn để một lần nữa được lạc vào cõi mộng có nàng tiên áo tím.
Cô ấy bước vào phòng xông hơi trong bộ áo tím mỏng manh. Dáng đi uyển chuyển, khẽ khàng sửa lại chiếc khăn, vô tình để lộ đường cong căng tròn đầy mê hoặc. Tôi gần như nín thở. Giọng nàng ngọt như mía lùi, thỏ thẻ: "Em xin phép lau người cho anh nhé?" – một câu hỏi không cần lời đáp.
Cô ấy chủ động nhưng vẫn giữ một khoảng cách đầy tinh tế. Khi tôi kéo nàng ngồi xuống, cả người nàng như tan vào tôi. Ánh mắt nàng nửa như mời gọi, nửa như thách thức, khiến máu trong người tôi sôi lên. Tôi dẫn nàng vào phòng tắm. Dưới làn nước ấm, cơ thể nàng như bức tượng đồng mềm mại. Mỗi lần nàng ưỡn người, từng đường nét lại càng trở nên khiêu khích. Tôi không thể kìm lòng, ôm nàng từ phía sau.
Những nụ hôn nồng nàn, những vết cắn nhẹ bên tai, tiếng rên nũng nịu… tất cả như một bản giao hưởng của sự thèm khát. Làn da tôi nổi gai ốc, hơi thở trở nên gấp gáp. Cảm giác mơn trớn điêu luyện của nàng khiến tôi như tan chảy. Lần đầu buông xuôi, nàng không chịu buông tha, mà tiếp tục mơn trớn với sự khéo léo hiếm có.
Sau đó, chúng tôi nằm lại, đan tay vào nhau. Khoảnh khắc ấy yên bình đến lạ. Nhưng rồi ánh mắt nàng lại lóe lên – một tia lửa nhỏ khiến ngọn lửa trong tôi bùng cháy lần nữa. "Của anh… em muốn măm măm lắm rồi," nàng thì thầm.
Lần này, mọi thứ càng thăng hoa. Từng chuyển động, từng cử chỉ đều được dẫn dắt bởi sự hòa quyện tuyệt đích. Khi tôi chiêm ngưỡng "bé mèo" múp míp, căng tròn của nàng, cơ thể nàng run lên vì khoái cảm. Chúng tôi đắm chìm trong điệu valse của sự sung sướng, để mọi căng thẳng tan biến.
Khi bước ra, tâm trí tôi nhẹ bẫng, chỉ còn đọng lại mùi hương nồng nàn và cảm giác vương vấn khó tả. Tôi biết mình sẽ trở lại – không chỉ để xua tan mệt mỏi, mà còn để một lần nữa được lạc vào cõi mộng có nàng tiên áo tím.