Tôi biết em qua những tấm ảnh nhỏ, những lời đồn thổi trong group. Nhưng phải đến khi bước chân vào HG, đối diện với nụ cười ấy, tôi mới hiểu thế nào là "sai một li, đi một dặm". Không gian sang trọng, ánh sáng dịu. Từng nhân viên tiếp đón như những người bạn cũ. Một tách trà thơm, một lời giới thiệu dịch vụ tận tâm. Tôi chọn gói 1 triệu 3 - quyết định đúng đắn nhất trong tuần.Cánh cửa mở ra. Tim tôi như ngừng đập. Em bước vào, không phải là một bức ảnh, mà là một tác phẩm nghệ thuật biết đi. Dáng cao ráo, làn da mát lạnh, hương thơm quyến rũ. Em ngồi xuống, khoảng cách gần đến ngỡ ngàng. Những nụ hôn ngọt ngào, những cử chỉ âu yếm như đôi tình nhân lâu ngày gặp lại. Bàn tay em nhẹ nhàng "thăm hỏi" khiến "cậu bé" thức giấc, cứng ngắc chỉ trong tích tắc. Trong phòng tắm, em đòi "khởi động" ngay tại bồn. Nhưng chiếc giường mới là nơi chúng tôi thực sự "đụng độ". Kỹ năng của 700 khiến tôi choáng ngợp: khi dịu dàng, chậm rãi; khi cuồng nhiệt, vội vã. Tiếng rên ngọt ngào: "Anh ơi, sướng quá!" hòa cùng nhịp điệu đầy nghệ thuật. Hai lần "tận thế" trong tay em, tôi hiểu vì sao Hoàng Gia là thiên đường.
Cơ sở vật chất tuyệt vời. Nhưng 700 mới là kiệt tác. Có em, tháng này 30 ngày vẫn chưa đủ! Tôi sẽ quay lại, không phải vì dịch vụ, mà để tìm lại cảm giác "chết đi sống lại" nơi thiên thần ấy!
Cơ sở vật chất tuyệt vời. Nhưng 700 mới là kiệt tác. Có em, tháng này 30 ngày vẫn chưa đủ! Tôi sẽ quay lại, không phải vì dịch vụ, mà để tìm lại cảm giác "chết đi sống lại" nơi thiên thần ấy!