Ăn tối xong, thay vì về nhà nằm gác chân coi TV, máu trong người tôi lại sôi sục. Cái cảm giác “phải đi xã” nó bùng lên dữ dội, nên không suy nghĩ nhiều, tôi phi thẳng vềOzawa – chỗ quen thuộc của anh em vẫn rỉ tai nhau.
Không cần kén chọn, thấy số 69 trống là chốt liền, kiểu định mệnh gọi tên...